MẤY DẶM ĐỘC HÀNH
MẤY DẶM ĐỘC HÀNH
01.
Tinh mơ bóng hạc lẻ loi
Sương mềm cánh mỏng trăng soi giữa đồng
Nắng vàng giữa cõi phù không
02.
Thu vàng hồ vắng mênh mông
Còn không dòng nước bến sông đợi chờ
03.
Gần nhau mà vẫn xa nhau
Mộng gì ảo ảnh ngàn sau lệ tràn
Ai ôm bao nỗi ngổn ngang
04.
Lá xanh rơi vội về đâu
Con chim đang hót giọt sầu nhân gian
Lệ tuôn ghềnh thác hai hàng
05.
Nhìn hồ sâu tĩnh lặng
Bóng trăng gầy thanh tao
Ôm trăng mà chẳng đặng
Mộng nào càng hư hao
06.
Lòng đêm sâu và kín
Bóng vô thường đang loang
Đêm dài bao nhiêu mói
Nợ tình còn sắt son
07.
Ôm cái bóng vô thường
Hờn để biết còn thương
Nước, mây, sóng hay gió
Yêu chi đến đoạn trường
Hướng dương lay nhẹ ru tình
Nhân duyên mầu nhiệm bóng hình nhân gian
Gió lay hương toả nhẹ lan
09.
Thân này tinh thể chẻ đôi
Trần gian mộng mị nước trôi theo dòng
Giác chơn bản thể mênh mông
10.
Mưa tuôn nước đọng khắp lối đi
Hồng tím trong ta tuổi dậy thì
Bụi trần còn vướng thêm sầu mộng
Thành cát ngài vàng cũng thịnh suy
11.
Áo cũ thơm mùi sữa
Ngập tràn mối tình xưa
Thương nhau cho lắm sao vừa
Em ơi, xin lỗi --
Dạ thưa mộng dài…
Ta còn có những ngày mai !
12.
Bàn tay lạnh
Thân nóng rang
Chạm nhau sinh tử
Muôn ngàn hợp tan.
13.
Nắng lên trên cõi mênh mông
Tiếng như thác đỗ sông dài ngân xa
Bạch hạc nhẹ cánh bay qua
14.
Thiên nhiên là khúc ái ân
Tĩnh tâm lặng chiếu trong ngần tình ta
15.
Thu ngàn vàng lá nắng loang
Hạt sương lóng lánh vỡ toang vô thường
16.
Gần Thầy, gần Phật tĩnh tâm
Trần gian thường định trúc lâm thanh bình.
Giác nghiêm trăng sáng lung linh.
Tâm Thường Định