Thơ Pháp Hiền cư sỹ
Năm xưa Thầy Tuệ Sỹ viết
"Anh ôm giấc mộng đi hoang
Biết đâu mà kiếm trăng ngàn cho em. "Tuệ Sỹ"
Ngày nay, cũng vẫn có người theo gót chân Thầy, thong dong tự tại đây đó. Xin giới thiệu vài vầng thơ của Pháp Hiền Cư Sỹ.
TÁC BẠCH
Tôi từ tác bạch bước ra*
Thấy mình đã trắng hơn ngà voi xưa
Hãy còn chút giận để chừa
Chút thưa thốt bụi cho vừa buâng khuâng
Tôi chừa một chỗ ngại ngần
Gặp em ngày ấy tưởng chừng gặp tôi
Ngậm ngùi tác bạch từ tôi
Thấy bao thân trước dập vùi ngỏ hoa
Ngỡ rằng trong khói chiều tà
Một khi sám hối đã là bình minh
Nào ngờ mây khói tội tình
Vẫn còn vương vất thành KINH THI sầu
Tôi từ tác bạch biển dâu
Nhớ ai một niệm bạc đầu thiên thu
Tạ từ ngôn ngữ nhiệm mầu
Về ôm trăng khuyết bên lầu vọng trăng
Chút thưa thốt bổng ngại ngần
Tôi từ tác bạch một lần hỗn mang
Dẫu rằng lem luốc dịu dàng
Chọn con đường hẹp vẫn thênh thang sầu
Thôi đành về với biển sâu
Biết đâu gặp tạng Kinh Mầu ai xưa
Đã đem ném lúc đong đưa
Long vương còn giữ chờ chùa xây xong
Tôi từ tác bạch nửa chừng
Thấy mình đã trắng tấm lòng mây bay
Nửa chừng chợt nhớ gót hài
Thưa thầy tác bạch từ rày đã xong…
Pháp Hiền cư sỹ, 22/10/2019 BMT
*Mở đầu, hình như mượn ý thơ Bùi Giáng thì phải – “Em từ…bước ra”?
(Muốn viết một vài nhận định về ngữ pháp Phạn văn của Bát Nhã Tâm Kinh so với bản Hán văn của Huyền Trang và La Thập, nhưng vui quá - trời cao nguyên tuyệt hảo - nên đành khất lại, “làm” thơ. PHcs.)
AM THƠ
Am thơ ở giữa núi rừng
Thềm rêu vắng khách tưng bừng thêm rêu
Trưa nằm như gió thổi hiu
Nghe hương hoa dại về khiêu vũ hồng
Am trưa nụ nấm chớm đông
Mọc lên từ thuở em hong tóc thề
Tóc thề một nẻo đường mê
Dẫn tôi biệt xứ vỗ về hoang sơ.
Pháp Hiền cư sỹ, 29/10/2019
VỀ TRO BƯH
Chuối rừng hoa súng mười giờ
Tóc tơ thiên cổ dại khờ bước chân
Về đây ngủ trọ một lần
Nghe vườn hạnh tặng phù vân trắng lòng
Về đây áo khoác bụi hồng
Khép đời ta lại với rừng xưa em.
Pháp Hiền cư sỹ, Tro Bư Eanoul Buôn Đôn
20/10/2019
TÀN THU NƠI XÓM VẮNG
Hàng cây gánh nắng chừng nặng quá
Buông thảm vàng phai đón thu tàn
Tôi còn hạt bụi trong quá khứ
Cũng đón em về vui hỗn mang
Chiều lặng chiều dừng chiều sợi khói
Choàng nhẹ nhàng dáng ngủ rừng sương
Tôi chợt thấy mình như con suối cạn
Trôi niềm khô vào diệu khúc xưa đàn
Tôi chợt thấy mình như xóm vắng
Đợi chờ ai áo hẹn trưa hồng
Hàng cây nắng ngập ngừng vai gánh nặng
Mỏi một đời nơi những cõi quạnh mông.
Pháp Hiền cư sỹ, 17/10/2019
GÃ MÙ DẪN CHỮ ĐI CHƠI
Für MÀLÀ Kätzchen
(Một tối mất điện)
Gã mù dẫn chữ đi chơi
Lạc vào phố mộng chạm lời phù hoa
Dẫn con chữ đến Ta-Bà
Chở bao nhiêu lệ cũng là hư không
Dẫn chữ đến chỗ Phật nằm
Nào hay chữ hoá thành rồng lãng du
Gã mù dẫn chữ đi tu
Chữ thành mây trắng giữa tu-du hồng
Một đời dẫn chữ chạy rong
Nào hay chỉ dắt phiêu bồng lang thang.
Pháp Hiền cư sỹ, 11/10/2019
QUA XỨ SƯƠNG CHIỀU
Thong thả Thông reo ngàn thu gió
Áo xanh gợn múa điệu thanh y
Chiều nay lưng ngả đồi phiêu bạt
Núi nghiêng in bóng lũng xuân thì
Thông reo thong thả tơ lụa mộng
Quán trọ mờ xa vó ngựa phi
Suối qua đèo thẳm tung tóc bạc
Che mất chân trời dịu nắng thi
Pháp Hiền cư sỹ, 12/10/2018
TRẦN GIAN CỦA TÔI
Thế gian thêm một hai người
Cũng đâu đủ chật để ngồi bên em
Khi chân bước xuống bậc thềm
Bước đôi bước dại là thêm vạn đời
Đi thì chẳng thể nghỉ ngơi
Chỉ còn sương nặng gánh vai áo mòn
Lặng lòng thấy một dòng sông
Lòng ơi! Phật hiện vẫn mông mênh rồi
Thế gian dầu chật chỗ ngồi
Thì luân hồi vẫn sóng bồi hồi luân.
Pháp Hiền, sáng 11/5/2019 vọng PHẬT DIÊN SINH.
BẢY SẮC CẦU VÒNG
Phật ra đời xa tôi
Như những đồi sóng bạc
Vỗ vách đá đơn côi
Vô biên bừng nhã nhạc
Dòng sông lặng nghe trời
Thả chút xanh vào mộng
Tôi dõi theo dáng người
Qua chập chùng sương khói
Chiều hôm mây khổ múa
Thành điệu vũ của mưa
Bàn tay ai nhẹ gõ
Trên phím thời huyền xưa
Phật ra đời xa tôi
Như bảy sắc cầu vồng
In đại dương ba động
Thấp thoáng dáng tịch không
Phật giữ lấy đời tôi
Như giọt sương thơ mộng
Từ chối mặt trời hồng
Yêu lấy cõi đêm mông
Phật ra đời trong tôi
Thuở hoàng hôn nhân loại
Thuở vô thường mĩm cười
Như lời cô gái núi
Ngồi hát lũng mây trôi.
PHÁP HIỀN, 6/10/2017. Chiều Buôn Mê xem khói múa.