THỜI GIAN VÀ CÁI CHẾT
THỜI GIAN VÀ CÁI CHẾT
Tiếng Anh: Shakespeare
Chuyển dịch: Pháp Hiền
Em thấy đó trong anh trời đã cuối thu
Khi những chiếc lá
Hay một số lá vàng còn nuối đời chưa kịp rụng
Trên cành khô đang run rẩy
Chống cơn lạnh đông sang
Ngôi giáo đường tan hoang
Sau khi dàn hợp xướng cất thánh ca
Như loài chim ngọt ngân vang
Lời hát.
Em chỉ còn thấy trong anh
Chạng vạng bóng hoàng hôn
Khi ánh sáng tắt dần sau non đoài lặng bóng,
Rồi
Bóng đêm nhanh chóng choàng đen cả phần còn lại.
Em có thấy trong anh
Le lói đóm than hồng
Lửa của hư ảo, của một thời trẻ dại
Những gì là sinh
Trong đó chứa diệt tàn.
Em có nhận ra
Chính vô thường đã làm lòng bi kiên cố mãi
Vậy
Em chọn gì khi tập khí vốn đeo mang?
Sonnet LⅩⅩⅢ
Pháp Hiền, 18/7/2020
(Theo Intro – Living in the Face of Death by Glenn H. Mullin)
That time of year thou mayst in me behold
When yellow leaves, or none, or few, do hang
Upon those boughs which shake against the cold,
Bare ruin’d choirs, where late the sweet birds sang.
In me thou see’st the twilight of such day
As after sunset fadeth in the west,
Which by and by black night doth take away,
Death’s second sefl, that seals up all in the rest.
In me thou see’st the glowing of such fire
That on the ashes of his youth doth lie,
As the death-bed whereon it must expire,
Consum’d with that which it was nourish’d by.
This thou perceiv’st which makes thy love more strong,
To love that well which thou must leave must ere strong.
-Shakespeare, Sonnet LⅩⅩⅢ