TRI ÂN VÀ ĐẢNH LỄ NHỊ VỊ TÔN SƯ
TRI ÂN VÀ ĐẢNH LỄ NHỊ VỊ TÔN SƯ
Kính dâng nhị vị Tôn Túc PGVN
1.
Về thôi, cuộc lữ ngắn dần
Về đây hiện hữu trong ngần hư vô
2.
Thầy ngồi một cõi Tâm An
Niềm vui hạnh phúc ngập tràn thiền môn
Bao bài pháp giảng vô ngôn
3.
Núi bạc đầu sừng sững
Lưng trời vạt nắng rơi
Nửa cầu vồng lờ lững
Nhẹ nhàng thở ba hơi!
4.
Thầy ngồi yên
Tứ chúng đồng an
Ơn Thầy bát ngát vô vàn
Khắc ghi!
5.
Từ thuở ban sơ ta đến đây
Học hiểu và thương, học mỉm cười
Chợt nghe trống vắng hồn lữ khách
Thấp thoáng cũng tròn cõi mộng du
6.
Chín mươi hơn mòn mỏi
Chờ học trò lớn khôn
Con vẫn chưa tỉnh ngộ
Đưa tay chào vô ngôn
7.
Bụi đường còn vướng chưa về được
Thầy cũng lặng thinh chỉ mỉm cười
Trầm luân khổ ải ai tự biết
Thầy bảo nhớ không? Mộng! Kiếp này!
8.
Hứa với lòng về thăm Thầy tổ
Mòn mỏi rong chơi khắp Đông Tây
Về chưa lữ khách hồn non dại
Quy tổ nhập môn trí tuệ đầy!
9.
Gởi lại trời Tây, huyễn Dương cầm
Tình ca thuở mộng mối tình chung
Tìm về Đông độ, đàn Bầu cảm
Ôi cõi ban sơ, biển, núi, rừng
10.
Đi về bóng ngả chiều tà
Cỏ cây giẫm mãi nắng ngà hoàng hôn
11.
Nắng vàng phủ lối con về
Đường quê cô quạnh hẹn thề là đây
Đồi thông bát ngát bóng mây
Nội tâm bồi dưỡng ngất ngây cõi lòng
Đôi vai nhật nguyệt sắc không
Ung dung thong thả bến không nhẹ hìu
12.
Cõi trầm luân ngắn lại
Đi và về không hai
Đến đi hằng tự tại
13.
Thầy vẫn ngồi yên lặng
Nhìn con thơ mỉm cười
Con cúi đầu đảnh lễ
14.
Lòng buông
Vượt bến sông mê
Thân tâm thường định đề huề Như Lai
15.
Thầy ngồi bốn cửa bình an
Thiên hà đại định khinh an cõi trần
Bản môn
Bất nhiễm
Sắc không
Rõ ràng thường biết tánh Không bạt ngàn!
Tâm Thường Định